[Tư vấn] Ex tìm mình
Quote
Quote:
Quote:
Thread : [Tế nhị] Gấu kêu to
Quote:
| Em thì đang đi học, gấu thì đi làm rồi và chúng em quyết định góp gạo thổi cơm chung trong thời kỳ kinh tế khó khăn này ( Giảm tiền nhà, tiền ăn....) Và chắc rằng các thím cũng biết là ở chung thì dĩ nhiên không tránh khỏi chuyện đó rồi. Nhưng một khó khăn mà em và gấu gặp phải là bọn em ở trong 1 khu nhà trọ có 6 phòng, và dạng nhà trọ sinh viên thì nó cứ san sát nhau. Và gấu em có một điều tế nhị là cứ mỗi lần chúng em thì gấu kêu to quá, em bảo kêu nhỏ thôi nhưng gấu nói là nếu kìm nén mà kêu nhỏ thì mệt lắm, mà không hiểu sao cứ phát ra tiếng kêu thôi. Điều đó làm chúng em rất khó khăn mỗi khi . Thím nào có cao cờ gì thì bày cho anh em với, và em đảm bảo rằng đây là điều mà nhiều thím cũng gặp phải P/S : Cái giường ( à không, cái phản thì đúng hơn ) nó cũng cọt kẹt lắm, nên mỗi lần cũng khó khăn, xuống đất nhiều cũng chán |
Quote:
Originally Posted by windlord
Lân là con trai độc nhất của gia đình. Bố anh tự hào lắm, ông muốn anh lớn lên phải thật mãnh mẽ và kiên cường. Phải cái từ nhỏ Lân đã thấy mình khác với những cậu bạn cùng lứa, anh chỉ thích chơi nhảy dây, búp bê, đồ hàng ... đặc biệt anh rất nhát và hay khóc nhè. Càng lớn anh càng bị tách biệt khỏi đám con trai xung quanh vì anh thật sự khác họ. Nhiều kẻ ác ý gọi anh là “Pê Đê”. Lớn lên, Lân nghiên cứu tài liệu sách vở và hiểu rằng mình là người đồng tính, thân thể đàn ông nhưng bên trong lại là phụ nữ. Biết chuyện, bố mẹ anh buồn lắm. Thương con, lại là nhà giàu, 2 ông bà quyết định cho Lân sang Thái phẫu thuật chuyển giới. Kết thúc cuộc phẫu thuật, bác sỹ dặn Lân:
- “Cuộc phẫu thuật thành công tốt đẹp, cơ thể bạn giờ đây hoàn toàn như 1 người phụ nữ, có thể làm mọi việc của đàn bà, kể cả giao hợp và đẻ con. Duy có điều, dây thanh quản chúng tôi đã phẫu thuật kéo căng giúp bạn có thể nói giọng trong và cao như con gái, vấn đề là khi quan hệ tình dục với bạn trai, một loại hooc-môn sinh lý sẽ tiết ra và dễ làm trùng lại dây thanh quản, nguy cơ cao là bạn sẽ lại bị nói giọng ồm như trước đây. Để tránh hiện tượng này, khi quan hệ bạn nhớ hét to lên để giữ độ căng dây thanh quản nhé”. Ngày về nước, Lân đổi tên thành Lan, giờ đây “cậu” đã như một người con gái thực thụ với dáng vẻ yêu kiều, nét mặt thanh tú xinh đẹp. Lan đem lòng yêu Tuấn, một cậu bạn cùng lớp ĐH, 2 người đã về ở chung góp gạo thổi cơm chung, hưởng một cuộc sống hạnh phúc. Có điều thi thoảng Tuấn vẫn trách cứ Lan hay kêu to khi quan hệ chăn gối, mỗi lần thế Lan lại khẽ cười bẽn lẽn ... |
Quote:
Originally Posted by windlord
Chào các bác,
Mình mới tình cờ quen được một em gái ở bến xe bus gần nhà mình. Em ấy tên Hiền, người Hải Phòng. Mình cảm giác như đây là sự sắp đặt của số phận, cứ giữa trưa mình ra bến bus là đã thấy em ngồi đó đợi mình ... à nhầm, đợi bus rồi, chúng mình nói chuyện rất hòa hợp. Ngồi nói chuyện ở bến xe bus đôi khi có hơi khó chịu vì cứ bị 1 bà hàng xóm soi mói, nhưng mình nhát lắm, chưa dám rủ em ý đi uống nước ở quán hẳn hoi. Có lẽ Hiền cũng đã dần có cảm tình với mình. Các bác tư vấn cho mình cách cưa đổ em ý được không? Cảm ơn rất nhiều. |
Originally Posted by Wild Sea
NỤ CƯỜI
Nó gồng mình bóp chặt 2 tay để phun thứ dịch trắng lên mặt con bé, vương cả ra chiếc ga trải giường được thêu hoa văn khá tỉ mỉ. Đôi tay co bóp nhanh dần, Hơi thở càng lúc càng dồn dập và hằn gắt hơn. Khi nó đã cố hết sức mà không thể phun ra được chút gì nữa thì cũng là lúc nó kiệt sức. Nó nằm lăn ra giường vất chiếc bút xóa vào góc nhà cầm chiếc ảnh của một cô gái mà khuôn mặt đã được che phủ bởi lớp mực xóa dày cộp. Nó muốn xóa đi khuôn mặt ấy, nó muốn xóa đi nụ cười ấy,… Kỷ niệm ùa về, nó đã cố không muốn nhớ nữa nhưng chính cố gắng ấy lại ép cho dòng lệ tuôn trào nơi khóe mắt. Lần đầu tiên nó gặp em là ở một bến xe buýt gần nhà nó. Em ngồi một mình tại ghế chờ để tránh cái nắng đầu hè nhưng không kém phần oi ả. Một cô gái xinh đẹp dễ thương nhưng nét mặt vương một chút buồn khó hiểu. - Anh ngồi cạnh em được không. - Dạ! Vâng ạ! Giọng nói ngọt ngào khiến nó bối rối, thẹn thùng hơn. Có thể nó đã nhận ra em là người con gái mà nó đã từng vẽ ra trong mộng. Một cô gái đẹp với giọng nói ngọt ngào… - Bằng cách nào anh có thể biết được tên của em. - Dạ! Em tên Hiền ạ. Em cười chỉ hơi hé môi thôi nhưng nụ cười đó là đủ để làm tan cái nóng của mùa hè và thắp lên 1 tình yêu nhỏ bé - Tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, - Giọng nói em dễ thương quá à, nhưng có vẻ em không phải người ở đây đúng không? - Dạ vâng! Quê em ở Hải Phòng anh ạ! - Ồ! Thế là anh đúng khi đoán em ở Hải Phòng. - Hì ! sao anh lại đoán như vậy! - Thì em tên Hiền mà. - Có liên quan gì đến quê em đâu. - Thì em chịu khó để ý mà xem, cứ ai tên Hiền, buổi trưa ngồi chờ xe buýt và ngồi cạnh một thằng đẹp trai thì ở Hải Phòng. Lần thứ 2 nó thấy em cười, nụ cười thắp lên sự quyết tâm và niềm tin trong nó. Nó lại tiếp tục thao thao bất tuyệt: - Tạo hóa mà em! Tất cả đều diễn ra tự nhiên như đã được sắp đặt từ trước. - Anh nói khó hiểu quá. - Thế nên em mới không có khả năng như anh. - Hì! Thế anh ở đâu. - Ở đâu còn lâu mới nói. - Cái anh này! Mà anh tên gì nhỉ - Anh cũng tên Hiền. - Hì! Tên gì mà nghe như con gái vậy, ngộ ghê! Thế mà tính nết chẳng giống tên tẹo nào cả. Em bĩu môi, không hiểu sao nó nhìn bình yên thế, đáng yêu thế, nó muốn được hôn lên đôi môi ấy, những thước phim hàn hiện lên trong não nó… nó khẽ mỉm cười, nụ cười có pha chút dâm đãng - Đùa thôi anh tên Hòa, Hòa trong từ Hòa Bình em ạ. - Thế không phải trong từ Hiền Hòa hả anh. Em cười phá lên vì phát hiện của mình. - Ừ nhỉ? Lần đầu tiên anh tin vào duyên số, ôi tạo hóa có những thứ thành đôi thành cặp hoàn hảo đến như vậy. Giàng ơi! Tạ ơn Chúa. Anh yêu em mất rồi Hiền ạ. - Đừng trêu em thế mà. Em thẹn thùng, mặt ửng đỏ, 2 bàn tay lúng túng bấu vào nhau. Nó cười òa lên vì nó đã chiến thắng em, em cũng đang mỉm cười, nó biết mà, ánh mắt của con gái khó giấu được điều gì lắm, em cũng thích nó rồi còn đâu, nhưng mới chỉ là thích thôi, từ thích đến yêu còn xa lắm. Nó không cười được lâu vì nó chợt nhận ra có nhiều ánh mắt nhìn nó khó hiểu, trong đó có cả bà hàng xóm nổi tiếng buôn dưa lê của ngõ. 2 đứa ngồi nói chuyện linh tinh 1 lúc rồi nó chào em lên xe buýt tới công ty nhưng không quên xin số điện thoại của em. 1 tháng là đủ để 1 thằng lãng tử hào hoa như nó chinh phục trái tim người đẹp, dù có những lúc hờn dỗi vu vơ, có những lúc tưởng như dừng bước, nhưng cuối cùng mộng uyên ương cũng dệt lên hạnh phúc. Vòng tay mát lạnh nó đã được cảm nhận, nụ hôn ngọt ngào không làm nó tò mò mỗi đêm, chỉ có duy nhất “chuyện đó” nó vẫn tò mò, không biết em có đồng ý không, không biết em chấp nhận không, không biết cảm xúc lúc ấy như thế nào, không biết…. nhiều cái không biết lắm. Nhưng nó biết 50 ngày kỉ niệm gặp nhau nó sẽ làm “chuyện đó”. Còn 2 ngày nữa thì đến ngày trọng đại ấy, nó nhắn tin cho em 1 tin nhắn đầy yêu thương: ” Chỉ còn 2 ngày nữa thôi là kỉ niệm 50 ngày anh và em tìm thấy nhau trên biển tình rộng lớn, anh sẽ mãi yêu em dù thế nào đi nữa, anh sẽ mãi bên em dù trời đổi nắng mưa. Thức dậy và nhắn tin với anh để anh biết em vừa mới rời khỏi giấc mơ của anh và vẫn chưa đi đâu xa quá” “Xin lỗi anh hôm nay em phải về quê, bố em vừa cho người gọi bảo nhà có việc em phải về gấp, em đang chuẩn bị hành lý về quê, sợ anh đang ngủ không dám nhắn tin cho anh”. Tin nhắn của em đến làm nó trùng xuống, mọi kế hoạch trong nó sụp đổ, nhưng thôi thế cũng được nó sẽ về quê cùng em, nó muốn tiện thể chính thức công bố mối quan hệ với gia đình em. Dù đã được em nhắc nhở về ông bố vợ tương lai khá khó tính nhưng sau khi làm xong ca tối nó vẫn quyết định đưa em về. Kết thúc chặng đường dài gần 3 tiếng đồng hồ mệt mỏi, nó và em cũng về được tới nhà, nhà em khá đông đúc người ra kẻ vào tấp nập, em bảo nó đợi ngoài ngõ để đi vào nói chuyện trước với bố trước. 1 lúc sau: - Con mất dạy này, nhà có việc bảo mày về mà mày đàn đúm trai gái giờ mới về à. - Không! Con lỡ xe nên giờ mới về được tới nhà. - Mày ngậm cái mồm lại đi! Cái loại mất dạy. Không thể để em chịu đòn 1 mình như vậy, nó lao vào trong nhà để chống đỡ cùng em. - Cháu chào bác ạ, thôi nhà đang có việc có gì bác để lúc khác nói chuyện đi bác. - Đi xuống bếp phụ mẹ, mời anh ngồi uống nước, anh về chơi với Hiền à. Giọng ông bố vợ tương lai dịu xuống nhưng vẫn không che giấu nổi vẻ bực dọc. - Dạ vâng! Cháu là người yêu của Hiền nhà mình ạ. Ông lão ngạc nhiên: - Tưởng anh là bạn của nó, thế 2 anh chị quen nhau như thế nào. Nó ngồi tóm tắt tình yêu của chúng nó từ ngày đầu gặp nhau cho đến ngày hôm nay chỉ lược bỏ 1 số đoạn nhạy cảm không cần thiết. Mặt ông lão biến sắc: - Con Hiền mà cháu kể nó chết vì tai nạn giao thông ngay tai bền chờ xe buýt đấy. Hôm nay là 49 ngày của nó, đứa vừa nãy chú mắng không pải là Hiền mà là Lan em song sinh của nó. Cái Hiền tính nó hiền lành lắm, sao ông trời lỡ bắt nó đi… sao kẻ đầu bạc lại tiễn kẻ đầu xanh… Ông bố òa khóc, bó hương nghi ngút trên bàn thờ tự nhiên bùng cháy, nó giật mình ngước nhìn lên, ảnh của Hiền, đây mới chính là Hiền tình yêu của nó, em nhìn chằm chằm vào nó và dần bước ra khỏi bức ảnh thờ ngồi lên đùi nó choàng 2 tay ôm gáy nó lạnh toát… Nó lao như điên ra ngoài phóng xe 1 mạch về Hà Nội…lục tung đống ảnh của em rồi cầm cây bút xóa… … Ngày hôm sau nó chết, nó chết trong tư thế khỏa thân bên cạnh chiếc điện thoại với những tin nhắn 1 chiều nhưng logic đến khó hiểu. Nó đã chết! Và thế là bà hàng xóm chưa kịp hỏi tại sao nó thường ra ghế chờ xe buýt cười nói một mình giữa trưa nắng hè oi ả như thế. Chẳng ai hiểu cái chết của nó. Chỉ có Hiền mới hiểu, em đã giúp nó thực hiện ước nguyện đúng vào cái hôm kỷ niệm 50 ngày bên nhau, 2 đứa đã thuộc về nhau trong cái ngày linh thiêng đó. Em ngồi bên giường nhìn nó, chải mái tóc thơm mùi nhang khói xõa sang 2 bên vai, khóe miệng ứa máu nhưng vẫn còn đọng những ngọt ngào nồng cháy, đôi bàn tay trầy xước vì cọ xuống lòng đường nay chẳng còn thấy đau... Nó chết nhưng nụ cười vẫn còn đó… nụ cười mãn nguyện! |
Quote:
Originally Posted by Long MTA
Tình hình là e đang cưa cẩm 1 e gái cùng quê khá là xinh xắn ( e gái đứa bạn học cùng cấp 2
- Thằng thứ nhất tên là K - là bạn học của e vs chị của e H nhưng e rất ghét thằng này. Đc cái con nhà giàu nhưng lùn tịt , học vừa đủ điểm tốt nghiệp ĐH (1.8 hay sao ý, nghe mấy thằng bạn nói vậy) thế mà hôm về quê đi cafe nó chém là sắp tới đi học thạc sỹ nữa . Mặc dù ko có điểm nào nổi bật nhưng chú này lại gái gú rất nhiều, các e xinh tươi ở quê ko có e nào là nó ko biết cả.Thế mà nó lại còn chen vào phá đám e đấy các thím ạ. - Thằng thứ hai thì e không biết tên, nghe nói đã khá già ( e chỉ moi đc 1 ít thông tin từ chị của e H là thằng này sinh năm 84 và là bạn của anh họ e H ) Sau một thời gian cưa cẩm thỳ e H ko đổ vì chê lão này già ( e H sinh năm 92 các thím ạ ) - Thằng thứ tư tên là D , thằng này học giỏi ( học BK cơ ạ ) ngoại hình tạm ổn, nhưng ít nói, nên bọn e hay gọi nó là D silent. Theo thông tin từ nội gián báo về thì hôm trc thằng này đến nhà trọ tặng hoa cho e H nhưng e H ko nhận Còn về phần e thỳ tự nhận mình ngoại hình cũng tạm ổn, gia cảnh bình thường, học hành ko giỏi nhưng cũng ko gọi là dốt nát (sang năm tốt nghiệp ĐH bằng khá ạ ) .Quá trình cưa cẩm e H thỳ cũng có đi cafe ,xem film rồi ạ, ngày nào 2 đứa cũng nt qua lại , e cũng học mót đc mấy sms cưa gái sến sến của vozers nên e H cũng vui.Nhưng mà e chưa đủ tự tin để chốt hạ. E viết ra mong các thím tư vấn cho e biết nay có phải là thời điểm thích hợp để chốt hạ ko ? nếu thím nào có mưu kế gì để hạ bệ mấy thằng kia thì tư vấn cho e luôn ạ. Mong các thím đừng gạch đá tội nghiệp e. |
Quote:
Originally Posted by windlord
Tư vấn cho chủ thớt bằng 1 truyện ngắn, tạm lấy tên "You are the apple of my eyes"
Vậy là cuối cùng H cũng nhận lời đi chơi với lão già 84, cô nhận cho phải phép vì dù sao lão cũng là bạn của anh họ cô. Lúc này là khoảng 10h tối, trời đã tối đen như mực, lão đang đèo cô bằng chiếc xe Dylan màu mận chín đi qua 1 con hẻm vắng, bất ngờ từ đâu lao ra 4 tên bịt mặt cưỡi 4 chiếc xe đạp điện màu sắc rực rỡ chặn xe 2 người lại. 1 tên có dáng vẻ đại ca thét lớn: - XUỐNG XE. Lão và H ngoan ngoãn xuống xe: - Các anh muốn gì? – lão ngập ngừng hỏi - Thằng già này lấy hết tiền ra để lại rồi phắn, con nhỏ này cởi hết quần áo ra bọn tao hiếp. Lão quay sang đã thấy H vừa khóc thút thít nhưng vẫn rất nhanh nhẹn cởi quần áo rồi nằm xuống run run dang chân ra, trên người cô chỉ còn độc chiếc quần lót đỏ có thêu chữ: “Fire in the hole”, 1 câu nói nổi tiếng trong trò Halflife mà cô rất thích chơi. Lão mạnh mẽ nói: - H ơi, e cứ bình tĩnh, bọn này để anh. Nói rồi lão nở 1 nụ cười tự tin, mở cốp xe lấy ra một sợi xích sắt dài mà lão đã cất trong đó đề phòng những trường hợp thế này. Lão cúi xuống lúi húi vòng sợi xích vào bánh xe và cột điện gần đó rồi khóa lại, lão nhủ thầm: - Có thế này mới yên tâm được. Lão lạnh lùng tiến thẳng đến 4 tên bịt mặt. H vì quá sợ hãi đã nhắm tịt mắt lại, cô chỉ nghe thấy 4 tiếng “BỘP BỘP BỘP BỘP”, mở mắt ra đã thấy 4 tên nằm sõng soài dưới đất, lão già 84 tay phủi phủi cúi xuống đỡ cô lên. Tối đó 2 người đã trao nhau nụ hôn đầu tiên, cô thủ thỉ vào tai lão: “em có cảm giác được che chở khi ở bên cạnh anh, người hùng của em ạ”... Sáng hôm sau đài báo loan tin tìm thấy 4 thanh niên bị hãm hại trong 1 ngõ hẻm, chỉ 1 người sống sót, là Tuấn. Lão già 84 nhanh chóng bị bắt và xử tử vì tội giết người. Dự đám ma 3 cậu bạn K lùn, G và D silent, H thủ thỉ hỏi Tuấn: - Anh giải thích cho e vụ đó được ko? - Thì em biết rồi đấy, 4 thằng bọn anh đều yêu em, tối đó thấy e đi chơi với lão già 84 nên đã hẹn nhau chặn đánh để làm nhục lão trước mặt em, ai dè lão có võ và ra tay tàn độc quá ... – Tuấn nói nghẹn ngào trong nước mắt. Từ đó chỉ còn Tuấn là ngừoi duy nhất theo đuổi H, vài tháng sau, trong 1 khách sạn hạng sang, H thật lỗng lẫy trong bộ váy cứoi hồng quyến rũ, đứng cạnh Tuấn lúc này đây đang vô cùng hạnh phúc vì đã lấy được người mình yêu thương. Khi họ trao nhau nụ hôn trước mặt quan khách, bỗng Tuấn hét lên 1 tiếng thất thanh rồi ngã ngồi xuống, giật lùi về phía sau, mắt trợn tròn, tay run run chỉ về phía góc phòng: - Sao thế anh? – H hoảng hốt hỏi. - Em không ... không nhìn thấy gì sao?- Tuấn vừa nói vừa nhìn chăm chăm về góc phòng. - Không, em chả thấy gì cả, thế a thấy gì? - K lùn, G, D silent ... cả lão già 84 nữa – Tuấn vừa nói vừa run rẩy. Nói rồi Tuấn hoảng loạn chạy thẳng ra cổng, bất ngờ đúng lúc này có 1 toán cảnh sát ập vào, đi đầu là 1 cô gái trẻ với đôi mắt sáng đầy thông minh, cô nói: - Anh Tuấn, anh đã bị bắt vì tội giết người! Tuấn phủ phục xuống, từng giọt nước mắt đã lăn trên má anh, anh nhanh chóng bị giải đi trong ánh mắt ngỡ ngàng của quan khách trong đám cưới. *** Cuối cùng thì H cũng đã hẹn gặp được cô gái đứng đầu nhóm cảnh sát đến bắt Tuấn để hỏi rõ mọi chuyện: - Chào chị, tôi là H vợ của Tuấn, chị có thể giải thích cho tôi mọi chuyện được không? À mà chị tên gì? - Tôi tên Lan, thám tử Cô-Lan. - Chị Lan có thể giải thích cho tôi mọi chuyện được ko? - Vâng, chuyện là thế này, chị có nhớ buổi đi chơi với lão 84 và bị 4 cậu bạn bịt mặt chặn ko? - Vâng - Sự thật thì ... trước khi đi chơi với chị, lão già 84 đã thuê 4 cậu đó giả vờ chặn đánh để làm anh hùng trong mắt chị. H quá ngạc nhiên trước những gì thám tử Cô-Lan vừa nói. Cô hỏi tiếp: - Vậy sao 4 bọn họ lại bị đánh thật, và 3 người kia bị chết, mỗi Tuấn còn sống sót? - Vâng bước ngoặt của vụ án là ở đó, Tuấn đã tương kế tựu kế, trong lúc chị và lão kia vừa di khỏi, hắn đã vùng dậy, lợi dụng lúc 3 cậu kia đang nằm bất động giả vờ ngất, Tuấn bất ngờ đánh chết 3 cậu bạn kia với hung khí là 1 tuýt sắt chúng tôi đã tìm được ở gần hiện trường với đầy đủ dấu vân tay của Tuấn. Hắn cũng không quên tự đánh mình và gây ra 1 số thương tích không đáng kể. Với cách làm đó, cậu ta đã loại được hết những tình địch của mình và dễ dàng tiến đến với cô hơn... H thấy cổ họng mình nghẹn lại, cô đã từng rất tự hào khi được cả 5 người đàn ông theo đuổi, nhưng đâu có ngờ lại có kết cục như ngày hôm nay ... |
Quote:
Originally Posted by laulaughechoi
Thời gian này em có xao nhãng chuyện học thật nhưng đều có lí do chính đáng. Gấu bảo em chăm học lên gấu mới thix, mới vui. Mà chiều nay hẹn với thằng bạn đi chơi, hiểu ý gấu em nói đi 2 tiếng rồi về học cho gấu vui.
Chuẩn bị, rút tiền, tìm quán cơm ăn chứ đói bụng lắm rồi (lúc này là hơn 2h trưa), mà 2h rồi thì quán nào mà còn. Đi vòng vòng cũng ăn được 1 dĩa Có được mấy thằng bạn thân ngồi nc lâu lâu tí rồi coi dùm nó cái desk. 4h30, thấy trời sắp mưa bèn phóng về nhà. - Hi. A về rồi nè. Gấu hỏi 2 tiếng của A đó sao? Em giải thix như trên mà gấu chẳng chịu nghe. Nói là có về trễ thì cũng nt nói gấu biết. Mún nói lại nhưng thế thì nhỏ nhen với 1 thằng đàn ông quá. Nhiều lúc gấu cũng vậy mà có nói với em tiếng nào, đang nt gấu coi phim mà k nói gì, làm đợi cả buổi trời... (và nhiều chiện khác). Gấu à! A cũng buồn vậy, thực sự những lúc đó A rất buồn gấu biết k?. Gấu bảo từ nay cách li, k nc, k gặp nhau nữa. Bảo em cái gì cũng lí sự được và k tin lời em nói nữa. Em k lí sự, k giải thích thì chết em. Gấu em hay giận, mà giận toàn chuyện không đáng rồi quan trọng hoá lên. Em k giải thích thì toi mạng. Mà từ đó giờ em chưa nói dối gấu điều j. Cuối cùng gấu hỏi sao về trễ mà k nt. Em cũng k bít phải nói ntn cho gấu hiểu. Các bác nào có gấu mà đi chơi với bạn bè thì các bác biết rồi. Thật tình em quên mất tg luôn. Buồn. Hôm trước đi chơi với lớp mà k có gấu cũng..... Giờ em thề em chẳng đi chơi với thằng nào, chẳng đi với lớp liết cái gì nữa. --------------------- Uk. Lần thứ n+1 rồi. Chắc đây là lần cuối, không còn lần nào nữa |
Originally Posted by windlord
- Em yêu à, cho a đi chơi với thằng bạn 1 lát thôi, 2 tiếng thôi, nhá? – Tuấn ngọt ngào xin xỏ vừa ôm chặt Lan từ đằng sau.
- Lại đi chơi, anh hứa gì với em rồi? - Uh, anh hứa chăm học rồi, nhưng hôm nay thằng Tùng nhờ sửa cái máy tính. Cho a đi với nó, 2 tiếng thôi, đi mà – Tuấn thơm nhẹ và vỗ nhẹ vào mông Lan. - Rồi, chỉ thế là giỏi thôi, bây giờ là 2h, vậy 4h là về hả? - Uh, a hứa! – Tuấn cười toe toét. Tuấn và Lan đã dọn về ở với nhau, theo cái cách mà xã hội gọi là “sống thử”. 2 đứa yêu nhau từ thời còn dưới quê, lên HN học ĐH vì điều kiện kinh tế khó khăn, Tuấn đã ngỏ ý 2 đứa góp gạo thổi cơm chung, lúc đầu Lan không đồng ý nhưng sau một thời gian dài được anh thuyết phục, cô đã bằng lòng. Thoáng cái đã 2 năm họ sống với nhau như vợ chồng trong một căn nhà trọ thuê trong một khu ổ chuột giá rẻ. Tuấn cùng cậu bạn vừa đi khuất ngoài ngõ, Lan với tay lấy di động, phía bên kia một giọng đàn ông khàn khàn trả lời: - Bồ câu bé nhỏ của anh, anh nhớ em muốn chết đây - Thôi đi chỉ trêu người ta là giỏi – Lan nũng nịu nói một giọng thỏ thẻ. - Thế lại rảnh hả? - Uh qua nhanh lên đi, 4h nó về đấy. Độ 15 phút sau Cường đỗ xịch con SH đen bóng loáng trước cổng phòng trọ, mắt ngó trước ngó sau lão lẩn luôn vào, họ như 2 con thú lao vào nhau trong điên dại... Lan quen Cường cách đây vài tháng trong một lần đi ăn sinh nhật bạn, cô thực sự ấn tượng một chàng trai cao ráo với khuôn mặt điển trai và rắn rỏi, đặc biệt anh ta nổi tiếng giàu có nhất hội. 2 người đã trao cho nhau những ánh mắt tình tứ. Cứ thế, Lan lén lút gặp Cường vài lần một tuần, những cuộc giao hoan chóng vánh khi Tuấn đi học trên giảng đường. Đã nhiều lần Cường đề nghị ra nhà nghỉ nhưng Lan nói cô không thích những chốn nhơ nhuốc đó, vì vậy họ luôn phải tranh thủ những lúc Tuấn đi học. Dạo gần đây Tuấn hay lười bỏ học ở nhà ngồi chơi games, Lan khó chịu lắm, vì như thế cô ít có cơ hội gặp người tình bí mật của mình. Chính vì vậy cô đã bắt Tuấn phải chăm chỉ đi học trên giảng đường hơn, nếu không cô sẽ hết yêu anh, vì cô biết Tuấn yêu cô lắm. - Ư ... Ư ... ra ... ra đi anh, 4h kém 10 rồi, làm gì mà như trâu thế? - Hừ hừ hừ ... uh , mới được có gần 2 tiếng, chán thế, lần sau e bảo nó đi lâu hơn nhá. Tiếng kẽo kẹt của chiếc giường tăng nhanh dồn dập hòa trong tiếng rên rỉ man dại, họ như hòa vào nhau trong một thứ khoái cảm tội lỗi dâng trào. Một tiếng hét lớn của Cường kết thúc màn truy hoan, anh nằm vật ra bên cạnh Lan lúc này đang thở hồng hộc, nhìn đồng hồ đã 4h kém 5, Cường nhanh chóng mặc quần áo, không quên trao vội cho Lan một cái hôn nồng cháy rồi phóng xe về thẳng. Lan tắm rửa, mặc quần áo, ngồi lướt net tới tận 5h mà chưa thấy bóng dáng Tuấn đâu. Phải đến tận 5h30 mới thấy anh hớt hải về: - Hi, anh về rồi nè. - 2 tiếng của anh đó sao? Mặc cho Tuấn giải thích lằng nhằng, lúc này trong Lan một cơn bực tức dâng cao, biêt thế này cô đã không giục Cường xuất sớm ... Cô quyết định sẽ giận dỗi Tuấn để trừng phạt anh... |
Quote:
Originally Posted by buoisang
Hôm nay rãnh rủ 2 thằng bạn vs nhỏ bạn đi ra net chơi , tới nơi 3 thằng ngồi oánh dota , e thì bảo nhỏ bạn đi rước gấu ( gần nhà mà ) , gấu tới cũng chào e vui vẻ lắm , cái rồi chơi khoảng 1h , gấu nt qua ( nhắc khéo vì sợ bạn e ko vui )
- Đi về a ơi , 4h e phải về rồi E cũng chạy qua nói nhỏ - Ừ ừ , đợi xíu đi sắp xong rồi Ngồi thêm 10' nữa , gấu vs nhỏ bạn xách xe ra , gấu quay lại nói lớn - A ơi ! - Hả ??? - Mê game har , không thèm ra luôn , chơi đi , e về đây - Ơ ơ , xong rồi nè , e đâu ( vẫn đang chơi nhưng nói xạo ) Cái hồi nữa gấu cũng quay lại và bắt gặp e đang chơi tiếp Chạy ra nói vs gấu : - Từ từ đi em , sắp bể fountain rồi - Là sao ? - Thì cứ đợi xíu đi Bay zô chơi tiếp , gấu thì cứ ở ngoài nhìn e - gg mày ơi , dm Xong rồi cả đám kéo nhau về nhà thằng bạn , tính mua đồ ăn ăn , mà thằng bạn rủ đi đua ngựa , thế là lại kéo đi Tới nơi e không chơi ( không thích ) nên quay qua hỏi gấu : - E ăn gì không a mua - Không ( mặt giận , chắc vì chuyện lúc nãy , bây giờ lại game tiếp , mà bạn e chứ có phải e đâu Thôi kệ , e chạy ra mua hộp kem vs lon coca cho gấu , vào đút gấu k ăn , bảo uống k uống Thế là lúc cả đám kéo về e cũng bỏ lun hộp kem vs lon nước còn 1 nửa ( e uống ) Về tới nhà bọn bạn đi mua đồ , còn e vs gấu canh nhà , gấu thơ thẫn ra cửa sau , lên ghế đá ngồi , phía trên là cây mận với những trái li ti vì chưa tới mùa , nắng chiều hắt lên từng kẽ lá , bước lại gần gấu nhìn lên cây e nói : - Sorry - Mận - gấu trả lời - Sorry - Mận mà , cãi hoài - SORRY ,ĐỒ NGỐC - Sorry hay sơ ri , sorry hả , chiện gì z ? - Xin lỗi chuyện hồi trưa , dc ko Gấu im lặng không tl mà lấy tay ngồi bứt cọng kẽm đã gĩ sét , bứt kiểu gì mà kẽm xoắn cả vào tay mà không đứt , còn bị đứt ngược , e chụp lấy tay quẹt qua , máu rỉ ra ít ít , bỏ ngay vào mồm mút sạch - Ngốc thế không biết , hết trò chơi à - Ờ ngốc thế nên mới yêu anh Mưa từng giọt đã rơi , báo hiệu 1 cơn mưa lớn , e nói vs gấu - Chơi trò này nhé - Trò gì ? - Ai vào nhà trước sẽ thua - Mưa chứ gì , e không thích , e thua vậy Nói xong gấu đứng zậy định bỏ vào nhà , e lên tiếng - A cũng lâu rồi không tắm mưa , đem đt vào giùm nhé Rút đt cho gấu đem vào , ngồi ngoài ghế đá , mưa rơi từng chập vào người cảm giác phiêu phiêu lắm , được tí xíu gấu quay ra hét to - Zô nhà đi , bệnh bây giờ Tưởng gấu bỏ e luôn chứ mừng quá lao vào , thật ra chỉ mún làm gấu lo nên mới ngồi ngoài đó , giờ dc cho vào mừng bỏ mother . Lên giường ngồi , gấu ngồi trong còn e đang ướt nên ngồi ngoài , với lại đang bị gấu giận nên ko dám lại gần Gấu nhéo e bảo ngồi gần lại kẻo mưa tạt - Mưa to còn tắm , ngốc thật - Gấu nói trách nhẹ - Ngốc nên mới yêu e Gấu chẳng nói gì , chỉ khẽ vòng 2 tay ôm chặt lấy e , 1 nụ hôn vội vàng giữa chiều mưa |
Quote:
Originally Posted by windlord
Chào các bác, vì điều kiện không online được, chủ thớt post thiếu đoạn kết nên đã gửi cho mình nhờ mình post hộ:
(tiếp) Gấu chẳng nói gì , chỉ khẽ vòng 2 tay ôm chặt lấy e , 1 nụ hôn vội vàng giữa chiều mưa. Đang say đắm hôn nhau lãng mạn bỗng Gấu cắn e 1 phát vào môi, em lấy tay vả một cái vào mặt gấu rồi nói: -Cắn đau thế? đồ ngốc - Ngốc nên mới yêu anh. Đỡ đòn này đồ ngốc Nói rồi gấu lấy cái ghế gỗ phang cho em 1 phát vào đầu chảy be bét máu. E loạng choạng đứng dậy nói: - Ngốc nên mới yêu em. Mà chảy máu rồi đây này đồ ngốc. E vớ ngay cái tuýp nước sắt ở góc phòng phang thẳng tay vào đầu Gấu. Gấu lúc này nằm gục ra sàn trong vũng máu, cố thoi thóp nói với e câu cuối: - Ngốc nên mới yêu anh. *** Chuyện thế đến nay cũng 1 năm rồi, sau sang chấn bởi cú phang bằng ghế của Gấu, bây giờ e đang ở trong Trâu Quỳ rồi các bác ạ, chả còn nhớ gì hết, trong đầu thỉnh thoảng vẫn văng vẳng câu nói của Gấu: "Ngốc nên mới yêu anh". Thôi đến giờ e đi uống thuốc rồi, chào các bác. |

